..

x_3dbb8f7b photo x_3dbb8f7b_zpse4c3e6d4.gif

Chủ Nhật, 31 tháng 3, 2013

NHẢY CÒ CÒ

NHẢY CÒ CÒ



 Anh có một hòn chàm 
Anh làm bằng vân thạch
Em có một hòn chàm
Em làm bằng gạch non

Ngôi chùa ở cuối thôn
Cây đa già bóng mát
Ta cùng nhau ca hát
Vui những bước cò cò

Anh cất một " căn nhà "
Em nhảy xa trượt té
Anh thường nhường cô bé
Cho thuê nửa căn nhà

Rồi những mùa xuân qua
Có nắng vàng hoa nở
Em lớn và mắc cở
Không chơi nữa , cò cò

Nhưng cái hòn chàm xưa
Anh bây giờ vẫn quí
Anh giữ gìn rất kỹ
Ðể nhớ kỷ niệm xưa

Tuổi ngọc thủa còn thơ
Có bao giờ em nhớ ?
Hay em về bên nớ
Xóa bỏ người bạn xưa !!!

Ký Gàn 

Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2013

Hoa Xoan Mùa Chim Sáo Nở





HOA XOAN NÙA CHIM SÁO NỞ

Anh có đợi tháng ba xoan nở không
Phơn phớt tím từng tầng phơn phớt tím
Bóng hoàng hôn mưa phùn chưa tắt lịm
Có chuyến tàu về lúc chuyển mùa


Ừ còn đó ven làng tím màu xưa
Những chùm xoan dọc theo đường rong ruổi
Chợt thay dần những bụi lau tóc rối
Hình bóng còn gây bối rối trong anh


Nắng hạ về hoa vẫy gọi mây xanh
Đôi chim sáo trên cành chuyền như thế
Rồi trao tình xây tổ ấm mới mẻ
Cái ống tre bó rạ nhớ không anh


Ngày đầu hạ sợi nắng rất mỏng manh
Sáo ngơ ngác hương xoan không chờ đợi
Lễ tình nhân trao tình cho lứa tới
Sau mùa xoan chim sáo chả rời nhau


Ký Gàn

Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2013

Vịnh Ông Lầu ( Thơ HMT )


HỌA : VỊNH ÔNG LẦU (HÀN MẶC TỬ)



Nước nước non non một cõi này,
Lâu đài ai dựng tháp ai xây.
Sương dầm nắng dãi lờ gan đá,
Gió dập mưa dồn tủi phận cây.
Tuồng thế tang thương bao lớp sóng,
Cuộc đời thành bại mấy chòm mây.
Đường lên cõi phúc tìm đâu thấy,
Thấy cảnh đau lòng khách tỉnh say.
Hàn Mặc Tử

Bài họa  1:


Đất trời một cõi thế gian này

Toàn cảnh địa cầu ai dựng xây ?

Biển lớn cá tôm bao ngọc đá  
                                     
Rừng nhiều thảo mộc đủ hoa cây

Muôn loài chim chóc cùng sông suối

Vạn vật con người với sắc mây   
     
Tuyệt diệu bàn tay ôi.. Thượng Đế !

Kỳ công của Chúa ngắm mê say.

Nguyệt Anh

Bài họa 2: 

Non sông gấm vóc quốc gia này 

Xương máu bao người góp lại xây


Bản Dốc đèo cao người đập đá 

Nam Quan cửa trống họ c
ưa cây

Trường Sa biển đảo tùy con sóng 

Bô- xít núi rừng dựa áng mây

Chức trọng quền cao giầu đổ vách

Ông còn vơ vét mãi mê say

KG

Thứ Năm, 28 tháng 3, 2013

Vịnh Cái Trống

VỊNH CÁI TRỐNG


Da trâu tang mít chốt tre thành

Vang dội mười phương sấm động thanh

Lễ hội “thùng thùng” thêm náo nhiệt

Đình chùa  “táng rụt” giữ nghiêm rành

Đứng thân đối mặt cùng thiên địa

Dựng giá nghiêng mình với chúng sanh

To nhỏ nhặt khoan hòa nhịp điệu

Chết rồi sống lại* trống nên danh.

Cao Linh Tử 

Bài Họa :

Hai mặt không đầu phưỡn bụng thành 

Da trâu đồng khắc tạo âm thanh 


Thì thùng gõ nhịp từng canh tỏ 


Các tỏm cầm hơi mỗi khắc rành

Tiến thoái ba quân lời đắc bại


Lùi thăng tướng sĩ lệnh tồn sanh


Kêu to rỗng ruột đồng dao hát


Có trống mà không mái trứ danh 


KG



Điêu Khắc Gỗ


ĐIÊU KHẮC GỖ


Khúc gỗ muôn năm chẳng có hình

Bàn tay ý tưởng tạo nên xinh

Con con mỗi lát dăm rơi vụng

Chầm chậm từng chi tiết hiển tinh

Tác phẩm tâm hồn hòa nhập một

Tài hoa nghệ thuật biến thiên nghìn

Im lìm bỗng chốc dường như sống

Vật chất vô tri hóa hữu tình

Cao Linh Tử 



                                        Bài Họa 


Gốc cây cổ thụ vốn nên hình 


Điêu khắc gia công tạo đẹp xinh


Ý tưởng giỏi bày trông sắc xảo 

Bàn tay khéo tạc ngắm nhu tinh 

Hình vua lễ bái muôn như một 

Tượng chúa suy tôn nhất tựa nghìn 

Phù phép búa rìu cho sống động 

Linh hồn sỏi đá cũng đa tình 

Ký Gàn 

Đưa Tiễn


ĐƯA TIỄN

Xin tiễn đưa người theo áng mây

Mà sao nước mắt thấm mi gầy

Thương cho số phận nhiều xui xẻo

Hận lấy kiếp đời lắm rủi may

Trót trả tình kia nhưng chẳng hết

Hòng vay  nghĩa ấy cũng còn đầy

Đã đành trút bỏ làn hơi mỏng

Để bản thân mình theo khói bay./

Binhnguyen


BÀI HỌA :

Ngước nhìn lãng đãng những tầng mây 

Vần vũ trên không một dáng gầy 

Gió cuốn lạnh lùng đầu gió bắc 

Mây trôi hờ hững ngọn heo may

Duyên tình không mượn ngày thêm nặng

Ân oán chả vay lúc mãi đầy 

Vân cẩu trên trời luôn biến đổi 

Như làn khói mỏng vội vàng bay

K
ýGàn

Mùa Thi


 MÙA THI





Bài thơ ấy anh vẫn giữ bên anh
Cả cành hoa bằng lăng tím mùa hạ
Chỉ tiếc rằng thời gian trôi nhanh quá
Đã chia lìa làm khô héo tình tôi ....

Mỗi mùa thi lửa phượng đỏ lưng trời
Lại gợi nhớ về khung trời dĩ vãng
Bài thơ kia vẫn theo anh ngày tháng
Bao lần rồi lửa phướng với mùa thi

Anh đứng đợi những người đến rồi đi
Mà người cũ buồn gì mà không nói
Rồi ngày nao xe hoa ai bước vội
Anh gục đầu chua xót viết thành câu

Sáo qua sông , sáo tung cánh về đâu
Dòng sông Tương ai giang đầu ai chia nửa
Ai cuối dòng đã uống tròn nỗi nhớ
Và kìa ai đang nức nở mùa thi 

Hòn Phụ Tử



HÒN PHỤ TỬ

Bãi biển Kiên Lương có một hòn 
Bên to gọi phụ nhỏ là con 
Nắng mưa Rạch Giá cha đà khuất
Sóng gió Kiên Giang tử vẫn còn
Thắng cảnh trời Nam nhiều sách viết
Danh lam đất Việt lắm suy tôn
Thương cha thủy táng không mồ mả 
Chữ hiếu đời nay khó vẹn tròn